Trong Showbiz Lê Khánh là người hiếm khi chia sẻ chuyện riêng tư cũng như về hôn nhân – gia đình. Lần này, cô đã trải lòng hết mình về quan niệm sống, về hôn nhân gia đình và về mẹ với phương châm Tôi lớn lên với tinh thần tự lập, với sự an ủi, động viên và nuôi dưỡng của mẹ. Phải rất khó khăn tôi mới có được cuộc sống ngày hôm nay nên sẽ không dễ gì buông bỏ nó”.


Diễn viên Lê Khánh

PV: Người đồng nghiệp nào có sức ảnh hưởng tới chị nhiều nhất?

Lê Khánh: NSƯT Thành Lộc. Anh là một tấm gương cả về đạo đức lẫn tài năng để tôi noi theo.

Vậy còn người bạn thân quá cố Thanh Phương?

Phương ra đi là một cú sốc lớn và để lại trong tôi một lỗ hổng không gì bù đắp được. Phương là một người bạn thân, người bạn tốt. Chính Phương đã giới thiệu và giúp tôi có cơ hội hợp tác với chú Đinh Đức Liêm trong bộ phim Đam mê do ông làm đạo diễn.

Hẳn NSƯT Thành Lộc và Thanh Phương là những người có ảnh hưởng nhiều nhất tới cuộc đời bạn?

Không, người ảnh hưởng nhiều nhất tới tôi là mẹ. Mẹ đã định hướng, truyền lửa và luôn đồng hành cùng tôi trong sự nghiệp. Có những lúc, đặc biệt khi còn là sinh viên, nhìn chúng bạn sớm có cơ hội thử sức, khẳng định mình, tôi hoang mang và lo lắng lắm. Tôi nghĩ mình đã chọn sai đường, muốn bỏ nghề. Mẹ đã động viên tôi. Mẹ nói mẹ tôn trọng quyết định của tôi nhưng nghề nào cũng có khó khăn, nếu bắt đầu lại thì cũng sẽ vất vả như vậy.

Tôi nghe mẹ, lại tiếp tục công việc và những gì tôi có được ngày hôm nay là trái chín, là sự đền đáp của tôi dành cho mẹ.

Những lúc rảnh rỗi, Khánh thường làm gì? Bạn ở nhà có chăm sóc mẹ không?

Có chứ, những lúc đó hai mẹ con hát karaoke với nhau. Trong số các bạn bè, đồng nghiệp, tôi có ít bạn thân. Bạn ở sân khấu thì hiếm khi ra ngoài hát nên tôi toàn ở nhà “song ca” cùng mẹ. Vui lắm, hai mẹ con hát cho nhau nghe rồi tự khen nhau hát hay (cười lớn).

“Bám” mẹ hoài như vậy bao giờ Lê Khánh mới lấy chồng?

Cũng chưa biết nữa. Có lẽ tôi chưa gặp đúng người và chưa sẵn sàng, duyên số tới, tôi sẽ tự “thăng chức” cho mình.

Chứ không phải vì ngày càng nhiều nghệ sĩ ly hôn nên niềm tin của Lê Khánh bị ảnh hưởng và giá trị hôn nhân suy giảm ít nhiều sao?

Không, tôi không đến mức như vậy. Tôi tin hôn nhân là sự kết nối tình nguyện và chẳng ai ép ai được. Đã xác định đến với nhau thì phải tôn trọng nhau, yêu thương nhau và đặc biệt là không được ngoại tình.

Đàn ông dễ bị cám dỗ hơn phụ nữ nhỉ!

“Đàn” nào cũng dễ bị cám dỗ như nhau, thứ đàn ông hơn phụ nữ chính là họ tham hơn. Người phụ nữ được coi là may mắn khi tìm thấy một người đàn ông ít tham lam nhất để lấy làm chồng.

Hôn nhân là nơi những “khế ước” được thực hiện chặt chẽ với nghĩa vụ và trách nhiệm nặng nề đến nỗi quên cả quyền lợi của đôi bên. Khánh có đồng tình với quan điểm này?

Đó là điều không tránh khỏi. Đàn ông vẫn ga lăng nhưng với người phụ nữ khác chứ không phải vợ mình. Đơn giản vì họ nghĩ vợ là thứ mình đã sở hữu. Vợ vẫn ở đó, không mất đi đâu, nhu cầu không nhiều nên chồng có quyền “xoàng xĩnh”.

Tất nhiên, không thể vơ đũa cả nắm, vẫn có người này người kia nhưng nếu xét trên mặt bằng chung thì số đó hơi ít.

Vì hôn nhân, vì gia đình, Lê Khánh sẽ bỏ rơi sự nghiệp của mình chứ?

Tôi lớn lên với tinh thần tự lập, với sự an ủi, động viên và nuôi dưỡng của mẹ. Phải rất khó khăn tôi mới có được cuộc sống ngày hôm nay nên sẽ không dễ gì buông bỏ nó.

Tôi đã lo được cho mình và mẹ một cuộc sống yên ấm. Do đó, tôi tin người chồng tương lai sẽ hiểu tôi đã trải qua những ngày tháng vất vả như thế nào để không yêu cầu vợ một điều vô lý như vậy.

Còn một điều nữa tôi đòi hỏi ở người chồng tương lai. Tôi có thể hy sinh nhiều thứ, một cái áo có thể sẻ đôi, một bát cơm có thể chia đôi, nhưng có một thứ không được, đó là tình yêu. Tôi không chấp nhận ngoại tình trong hôn nhân.

Biết đâu một ngày nào đó, Lê Khánh yêu thương chồng đến độ chấp nhận cả những “thành quả” bên ngoài của anh ấy thì sao?

Nếu một ngày, chồng tôi dắt một đứa bé về và nói đó là con anh ấy, tôi sẽ tìm hiểu xem mẹ của đứa bé là ai, vì sao không nuôi con. Trong trường hợp bất đắc dĩ, tôi sẽ nhận nuôi đứa bé và ly dị chồng. “Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời”. Có một lần, tất sẽ có nhiều lần khác nữa. Tôi không đủ bao dung và khờ dại để suốt ngày đi tha thứ, sửa sai cho người đàn ông quá nhiều lầm lỗi như vậy.

Cảm ơn Lê Khánh về những chia sẻ chân thành. Chúc sự nghiệp của Lê Khánh thăng hoa và cuộc sống mãi êm ả!

 

Nguồn: Tạp Chí Thời Trang Trẻ

Bệnh viện Hạnh Phúc
Bệnh viện Hạnh Phúc