Sài Gòn Mùa Trứng Rụng khi được tác giả giới thiệu trên Facebook của mình đã gây ra không ít tò mò lẫn tranh luận từ bạn bè, độc giả của chị.

Có người vào hỏi Chị Đẹp phải chăng đây là quyển sách chị viết về tình dục, có người lại hỏi đó có phải là tiểu thuyết, là câu chuyện tình yêu muôn thưởgiữa đàn ông và đàn bà, là chữ yêu mà ai cũng có nhưng cũng có cho riêng mình một câu chuyện nhưng lại luôn tò mò về chuyện yêu của người khác? Có người lại hỏi cắc cớ Chị Đẹp vậy ngoài mùa trứng rụng thì sài gòn sẽ còn có thêm mùa gì nữa, mùa của thăng hoa chăng? Tôi nhớ, Chị Đẹp luôn cười, một nụ cười bí hiểm như muốn trao cho người hỏi quyền trả lời về nội dung quyển sách.

Cám ơn chị Đẹp. Cám ơn chị đã chỉ cười mà không có bất cứ câu trả lời nào về nội dung quyển sách. Vì thật vậy, để biết quyển sách viết về nội dung gì thì tại sao chúng ta không đọc quyển sách ấy. Tại sao lại tự  mình đánh mất niềm vui khám phá đầy thú vị vào câu trả lời của Chị Đẹp?

 Khêu gợi

 Nếu khêu gợi là từ để mô tả một người đàn bà  khiến đàn ông phải nóng bừng phải đưa mắt trộm nhìn, phải tò mò làm quen thì tôi rất muốn dành tặng từ khêu gợi để nói về Sài Gòn Mùa Trứng Rụng. Tôi đã đọc liền một mạch, đọc mà không thể buông quyển sách, đọc mà mặc kệ có những công việc khác được đánh dấu “ quan trọng” và “cấp thiết” đang xếp hàng đợi tôi.

Không có gì thú vị hơn là bạn có cảm giác đang được mở cánh cửa để bước vào suy nghĩ vào trái tim vào cảm xúc vào tâm hồn của một người đànbà.

Vì đàn bà, đến họ còn chưa thật sự hiểu họ muốn gì thì làm sao đàn ông có thể hiểu được.

 Vì đàn bà, để hiểu chính mình thì cũng cần hiểu người đàn bà khác đang thật sự nghĩ gì, muốn gì, cần gì hay thậm chí toan tính chi.

 Phải chăng để giữ được sự chung thủy người đàn ông của mình, phụ nữ phải đọc và hiểu được suy nghĩ của những người đàn bà khác?

 Phải chăng để giữ được trái tim nóng của người đàn bà, đàn ông phải hiểu tâm trạng khi yêu của họ, phải giải thích được tại sao nếu ăn bún nàng chỉ muốn ăn một cái quán xa cách nhà 100km, trong khi chỉ cần mở cửa bước ba bước đã có hơn 100 quán bún ngon mà những phụ nữ từ nơi khác phải tìm đến.

Văn chương khêu gợi là văn chương được viết từ trái tim, từnhững trải nghiệm mà chính tác giả đã nghe, đã cảm, đã xúc động và đã để chúngtrôi tuột ra khỏi cơ thể tác giả hình thành ra những con chữ.

Tôi gọi Sài Gòn Mùa Trứng Rụng là quyển sách có thứ văn chương khêu gợi.

SAI GON MUA TRUNG RUNG

 Quyến Rũ

 Đàn ông quyến rũ không hẳn là đàn ông có một gương mặt đẹpkiểu tài tử trên màn ảnh. Đàn ông có thể quyến rũ đàn bà bởi một nụ cười ấm áp,bởi một cái nắm tay lúc đàn bà chao đảo, bởi sự xù xì thô ráp trong ứng xử giao tiếp nhưng thật thà chân thành khi giải quyết công việc, bởi… những lý do chỉ có thể là đàn bà mới hiểu.

Đàn bà quyến rũ không bắt buộc phải có một bộ ngực với số đo giống cô siêu mẫu nổi tiếng. Đàn bà cũng không cần một làn da trắng mịn để quyếnrũ đàn ông phải ngân nga câu hát “da em trắng anh chẳng cần ánh sáng”. Sự quyếnrũ của người đàn bà này có thể khác biệt và đối lập hoàn toàn với sự quyến rũ củangười đàn bà khác. Bởi đó cũng là lý do các bà vợ khi phát hiện chồng ngoại tình thường gào thật to hỏi chồng: “cô ấy có gì hơn em?”.

Đàn bà quyến rũ đàn ông bởi nụ cười tươi lạc quan, bởi sự biếtim lặng lúc cần thiết, bởi sự cuồng nhiệt trên giường, bởi nấu ăn ngon, bởi những câu nói vô duyên ngớ ngẩn nhưng nếu thiếu thì nhơ nhớ buồn buồn…

Sài Gòn Mùa Trứng Rụng quyến rũ tôi bởi gì nhỉ?

Đó là quyển sách có những bài tản mạn về tình dục, có nhữngcâu trích dẫn về đàn ông vô cùng thú vị, có những điều thật tâm lý về đàn bà,có câu chuyện đau đớn, có câu chuyện thú vị, có câu chuyện đọc xong không biết nên cười hay nên đưa tay lên chùi vội một giọt nước vì nhớ chuyện ly hôn của mình hay ai đó.

Tôi không biết Sài Gòn Mùa Trứng Rụng sẽ quyến rũ bạn ở điểm nào. Nhưng tôi biết nó là quyển sách khiến tôi bật cười ngay từ những trang đầu tiên khi Chị Đẹp nêu ra “tiến trình trước & sau khi yêu” của phụ nữ luôn có 2 câu hỏi: “Anh có yêu em không?”  ở giai đoạn mơn trớn và “Tại sao anh yêu em?” ở đoạn kết cuộc yêu.

Tôi bật cười vì tôi nhớ lại câu nói của bà tôi thường mắng yêu các cô cháu gái:

Đàn ông nông nổi giếng khơi

Đàn bà sâu sắc như cơi đựng trầu.

Bởi dù có sâu sắc, có lý trí thì đàn bà cũng chỉ cần biếtphân nửa sự thật… đã hào hứng, đã hết mình, đã dốc hết tim này em “trả nợ” tình.

Bởi đó là lý do sau cuộc tình, thì phụ nữ thường khóc nhiềuhơn, thường nghĩ mình là nạn nhân  còn đàn ông lại không hề thấy mình có lỗi.

Và, tôi đã đọc hết quyển Sài Gòn Mùa Trứng Rụng “để thêm một lần đồng ý với Chị Đẹp: “Đàn ông hoàn chỉnh đàn bà, không có đàn ông, đàn bà cảm thấy chơi vơi chênh vênh, chao đảo. Người đàn bà điệu đà, sau khi đã bỏ vài tiếngđồng hồ sửa soạn trang điểm ăn mặc, tự ngắm mình trong gương rồi cũng là để đàn ông ngắm, và chờ đợi xem đàn ông nghĩ gì nói gì phê bình gì về mình. Đàn bà có tài giỏi đến đâu, có quyến rũ đến đâu, có giàu có đến đâu, nhưng nếu họ không có bên cạnh một người đàn ông, thì những thứ trên đều chỉ gần như… vô nghĩa”.

 Trần Thị Nhung

Nguồn: LMQ/ PN Books

Bệnh viện Hạnh Phúc
Bệnh viện Hạnh Phúc