Viết về ngày 8 tháng 3 vẫn còn rất nhiều chuyện về từng mảnh đời, phận người khác nhau. Nhưng tôi mong ước rằng, vào ngày này trên toàn thế giới, tất cả chị em phụ nữ sẽ nhận được những gì tốt đẹp nhất.
Ngày 8 tháng 3 là Ngày Phụ nữ trên toàn thế giới được tôn vinh. Ngày ấy, phái đẹp được tặng hoa, tặng quà, và được nâng niu hơn cả ngày thường. Nhưng cuộc sống là bức tranh muôn màu, không phải người phụ nữ nào cũng có được những niềm hạnh phúc bình dị trong ngày dành cho chính mình.
Ở đâu đó, vẫn còn rất nhiều phụ nữ phải bươn chải trong lò gạch, khu đổ rác, gánh hàng rong…để mưu sinh kiếm sống. Và có cả những phụ nữ hàng ngày phải sống chung trong nạn bạo hành gia đình, mà với họ khái niệm về ngày 8 tháng 3 rất xa vời. Dư âm của những ngày xuân vẫn còn đọng lại trên từng cành mai, cánh đào. Không khí của ngày 8 tháng 3 đã chộn rộn từ bao giờ.
Dọc theo quốc lộ, hay bất kỳ con phố nào, hai bên đường được bán đầy hoa và túi xách, hay những món quà dành cho ngày 8 tháng 3- ngày mà phái đẹp được tôn vinh. Nhưng có một sự khác biệt trên những con phố mà tôi qua, đó là những người bán hoa, quần áo, quà cáp, túi xách đều là phụ nữ. Họ bán để những người đàn ông mua tặng vợ mình, để chúc mừng Ngày Quốc tế phụ nữ. Còn các chị, ngày nào cũng như ngày nào, chỉ mong bán hết hàng hóa để kiếm tiền về nuôi con, trang trải trong gia đình.
Chị Lê Thị Tươi (35 tuổi, trú tại Cẩm Phô, TP Hội An, Quảng Nam) chia sẻ: “Tôi bán ở đây được 10 năm rồi. Vào ngày Valentine 14/2 hay 8/3 hoa hồng bán rất chạy. Biết là ngày của mình mà vẫn cắm cúi ngoài đường buôn bán, đôi lúc cũng tủi phận lắm. Nhưng chồng chết rồi, cố gắng mà kiếm tiền nuôi 3 đứa con thôi. Nên tôi đã quên đi cái tủi, cái hờn. Đôi lúc, có những người khách tế nhị, họ mua một bó về tặng vợ. Và mua tặng ngược lại cho mình một nhánh hoa, thì tôi cũng thấy lòng vui vui”.
Dọc theo những con phố ở Đà Nẵng hay Hội An hay ở thành phố, thị xã đâu đó, ngày 8 tháng 3 chúng ta thường bắt gặp những hình ảnh quen thuộc. Đó là những chị em cán bộ, những người phụ nữ sang trọng bước từ xe con xuống ghé vào một nhà hàng nào đó, tay ôm những bó hoa hoặc món quà đắt tiền mà họ được người bạn đời, người thân tặng mình. Những cũng còn rất nhiều những phụ nữ khác lam lũ trên phố với xấp vé số, với chiếc xe cà tàng đang mon men nhặt rác kiếm sống.
Chị Võ Thị Ánh (40 tuổi, trú tại huyện Điện Bàn, Quảng Nam) cho biết: “Ở quê chúng tôi cực khổ lắm, toàn là dân làm ruộng, nên không ai biết đến ngày 8 tháng 3 là ngày gì đâu. Hằng ngày, tôi thường đạp xe trên các con phố, ở phố cổ Hội An để mua chai. Có khi gặp được khách Tây, thấy mình cực khổ, họ dừng lại cho được vài đô là mừng lắm. Không có ngày 8 tháng 3 cũng được, vì chúng tôi quen rồi. Nhưng ước gì cuộc sống chúng tôi được thong thả và đầy đủ hơn một chút thì mứng biết bao”. Không riêng gì chị Ánh, chị Tươi, đâu đó trong cuộc sống này còn có rất nhiều mảnh đời khác nhau.
Những người phụ nữ cực khổ, lầm lũi, “một nắng hai sương”. Họ như những bông hoa đẹp chịu bao sự vất vả của cuộc đời vùi dập, nhưng vẫn vươn lên làm đẹp cho đời. Ai đó từng nói, phụ nữ là kiệt tác của vũ trụ. Và nếu trong một gia đình, hay một xã hội thiếu đi hình ảnh người phụ nữ thì có lẽ gia đình ấy, xã hội ấy là những bức tranh không hoàn chỉnh, là kiệt tác còn dang dở. Nhưng tiếc thay, vẫn còn rất nhiều nguời phụ nữ ngày ngày vẫn phải sống trong nạn bạo hành của những người chồng gia trưởng, vũ phu, của những tàn dư phong kiến…
Ngày 8 tháng 3 ngoài những bó hoa rực rỡ, những viên kẹo ngọt ngào dành cho những phụ nữ hạnh phúc thì vẫn còn đó những giọt nước mắt lăn dài trên đôi gò má của những phụ nữ bất hạnh, mà cuộc đời ít khi mỉm cười với họ. Viết về ngày 8 tháng 3 vẫn còn rất nhiều chuyện về từng mảnh đời, phận người khác nhau.
Nhưng tôi mong ước rằng, vào ngày này trên toàn thế giới, tất cả chị em phụ nữ sẽ nhận được những gì tốt đẹp nhất.
THÂN THỊ THANH TRÂM
Theo NongNghiep.vn