Để có thời gian cho con, nó thuê một người quản lý trẻ, còn độc thân. Không biết làm việc gắn bó ra sao mà đến tai chúng tôi rằng con gái tôi bồ bịch với cậu này…
Chị kính mến!
Tôi viết lá thư dài cho hết nhẽ nhưng chị cắt cúp thế nào thì tùy, chị nhá. Thưa chị, đã ở vào tuổi lục tuần, bọn trẻ liệt vào hàng U 70 mà còn viết thư xin tư vấn thì cũng buồn cười chị nhỉ. Nhưng chuyện này nan giải thật chị ạ. Số là con gái lớn của tôi năm nay cũng trung niên rồi. Nhưng tình duyên lận đận, nó và rể tôi chia tay năm cháu ngoại của tôi mới 8 tuổi. Cậu ấy đi nước ngoài và cũng đã có gia đình bên ấy. Cháu ngoại ở với con gái tôi, sau đó thì tôi nuôi, nay nó cũng vào lớp 10 rồi. Con tôi làm ăn tự do, có một công ty cũng chỉ một nhúm người nhưng thu nhập tốt, chủ và người làm thương nhau như trong một gia đình. Để có thời gian cho con, nó thuê một người quản lý trẻ, còn độc thân. Không biết làm việc gắn bó ra sao mà đến tai chúng tôi rằng con gái tôi bồ bịch với cậu này. Đáng nói là cậu ấy nhỏ hơn nó tới 12 tuổi chị ạ.
Tôi hoảng quá, chồng tôi nói xấu hổ với bà con họ hàng, trẻ đến mức như cháu thì ai mà chịu được! Tôi phân tích với con đủ điều, tâm sinh lý lứa tuổi, rồi bố dượng cũng không đáng tuổi làm bố con gái của mình, rất kỳ cục. Nhưng nó phản bác hết, bảo nó đã đến tuổi tự chịu trách nhiệm về tất cả, đừng can thiệp. Chúng tôi từ mặt con một thời gian. Nó sa sút chị ạ, làm ăn, tinh thần, sắc vóc. Tôi nghe cháu ngoại mô tả thôi. Có ai từ con mãi được phải không chị? Tôi thuyết phục chồng tôi, nói đất không chịu trời thì trời chịu đất vậy. Và rồi tôi bật đèn xanh cho nó đưa cậu ta về. Trẻ thì có trẻ nhưng cậu này già hơn tuổi, cao to vạm vỡ, cũng được chị ạ. Đến khúc đưa con gái tôi về với nhà người yêu của nó thì cũng đến khổ chị ạ. Người ta là nông thôn, xét nét dữ lắm. Con tôi lại “nằm im” một thời gian nữa cho cậu ấy thuyết phục gia đình. Sao số của nó khổ thế không biết. Tôi đi xem, người ta nói chúng nó hợp, cùng tuổi (hơn nhau 1 giáp) nữa hậu vận rất tốt, có con trai, đề huề. Tôi còn loay hoay, nhất là nếu chúng nó thành đôi thì thể diện của tôi đâu khi gặp bố mẹ nhà nông của cậu ấy, người ta nghĩ con gái tôi là bề chị mà mất nết, đầu têu, mồi chài.
–—————- Chị thân mến!
Tôi hiểu nỗi khổ tâm đầu tiên của chị về đường hôn nhân của con gái. Nói đúng ra là, nếu không may vợ chồng mình bỏ nhau, mình dư sức chịu. Nhưng việc ấy xảy ra trong đời đứa con của mình, mình lại thấy như là không thể. Mình đau nhưng giả như ít đau để con nó đừng đau thêm. Và nhìn cháu mình, cha mẹ không ai mất mà như là kẻ còn người mất, cháu mình mồ côi trong tâm tính nó, quá đau.
Đến khi con gái “đụng” phải anh chàng trai tân nhỏ hơn một giáp này nữa thì chữ đau đã vơi nhưng chữ ngại lại chình ình. Nếu là tôi thì tôi cũng cả nghĩ như chị: thể diện với bà con, với chung quanh; ăn nói xưng hô ra sao với “đối phương” sẽ là thông gia mà chắc chắn là cỡ em út của mình; rồi con có hạnh phúc không, có bị lâm cảnh sáng nắng chiều mưa và già nữa thì ngồi nhìn chồng xách va ly đi theo người cùng cỡ như gã; rồi cháu ngoại mình sẽ cư xử sao đây, bố dượng a, bố gì trẻ (và lại hấp dẫn) thế, có chết không kia chứ… Rối bời. Nhưng con gái mình đang phải hơi trai trẻ, nó bắt đầu một mê say mới, biết sao đây? Thế nhưng tình yêu không có lỗi, dù tình yêu ấy chênh lệch cỡ nào. Người mình quen con mắt, nếu người nam già, già mấy nữa, già hơn ba hoặc bốn chục tuổi, thậm chí 72 và 27 như Hoàng Kiều – Ngọc Trinh cũng không thấy ngược. Ở đây phụ nữ già hơn, kỳ quá, ham hố gì, hay là nhiều tiền nên bao trai? Vân vân và vân vân. Nên nhìn thẳng vào con mà sống chị ạ. Nhìn xem nó vui, tức là nó đã sống thử và thấy hạnh phúc. Nhìn vào mắt nó, ở đó chỉ thấy trong veo, tức là chúng nó đến với nhau trong sáng thật, không vì tiền không vì gì cả. Nhìn vào cậu chàng ấy, có menly không, có một bờ vai không, có thẳng thớm, tử tế, tốt bụng không? Và hỏi cháu ngoại của mình, nếu nó OK thì ông bà “đầu hàng” đấy. Vả lại, cháu ngoại từ trước đã sống với mình, ông bà là bố mẹ của nó, vững chãi, đang lớn lên và nó sẽ rời hẳn cuộc sống riêng của mẹ nó, không ảnh hưởng gì.
Chị khoan thai và khoan dung đi. Rồi sẽ chấp nhận “đối đầu” với nhà kia, kệ, họ chưa hiểu thì sau họ sẽ hiểu con gái của mình. Tôi tin con của chị sẽ biết cách cư xử kiểu “mưa dầm thấm lâu”, bởi nó có tình yêu và có kinh nghiệm sống.
Theo DẠ HƯƠNG…
Đọc thêm tại: http://nongnghiep.vn/con-gai-minh-dang-phai-hoi-trai-tre-no-bat-dau-mot-me-say-moi-biet-sao-day-post188014.html | NongNghiep.vn